Friday, September 23, 2022

Tông đồ của Lời Chúa

Tông đồ của Lời Chúa

Cha Alberione đã thấu hiểu tầm quan trọng của Lời Chúa ngay từ những năm còn là chủng sinh, trong “trường học” của thánh Tông đồ Phaolô, là đấng “được dành riêng” cho Tin Mừng và được sai đi loan báo Tin Mừng cho mọi dân tộc. Cha viết: “Có lần trong những giờ chầu Thánh Thể, tôi nhận được một ánh sáng rất rõ rệt liên quan đến kho tàng quý giá mà Chúa Giêsu muốn ban cho Gia đình Phaolô, ấy là việc loan báo Tin Mừng.” Trong ánh sáng ấy, Cha Alberione hiểu được ba điều:

- Tin Mừng kết hợp với giáo lý phải đi vào mọi gia đình;
- Tin Mừng phải được giải thích theo ý Giáo Hội — vì vậy, phải có những chú thích mang tính giáo lý ở cuối mỗi trang: tín lý, luân lý và phụng vụ.
- Tin Mừng phải được tôn kính cách đặc biệt, phải được giữ gìn cách kính trọng; và việc giảng thuyết—hơn là những gì đã và đang được thực hành—phải trao ban Lời Chúa và phải được mô phỏng theo Lời Chúa.

Trên hết, Tin Mừng phải được sống trong trí óc, trong trái tim và trong hành động. Đau lòng khi nhận thấy Tin Mừng ít được người ta đọc vào thời điểm lúc ấy, và Tin Mừng— “sách của Thiên Chúa, sách của con người”—vẫn còn xa lạ, không chỉ với các Kitô hữu, mà còn với cả hàng giáo sĩ và giới tu sĩ, Cha Alberione đã bắt đầu công việc truyền bá Sách Thánh và Tin Mừng, với sự trợ giúp của các sinh viên trong chủng viện.

Mỗi năm, vào dịp lễ Thánh Cêcilia, Cha Alberione đều ngừng lại để suy ngắm những lời ghi trong phụng vụ về lễ này: “Trinh nữ Cêcilia luôn mang theo Tin Mừng của Đức Kitô trên trái tim của thánh nữ…” Cha cũng đã mang theo Tin Mừng này trong suốt cuộc đời cha. Và chương trình quan trọng này đã sinh nhiều hoa trái dồi dào cho các con cái của cha. Cha viết cho họ như sau: : “Sự phổ biến Thánh Kinh phải là mục tiêu đầu tiên và quan trọng nhất trong tất cả các hoạt động tông đồ của chúng ta”.

“Chúng ta được sinh ra từ Lời Chúa, cho Lời Chúa và trong Lời Chúa. Vì thế, chúng ta phải chắc chắn rằng tất cả những sách, phim, truyền hình, ghi âm, v.v… của chúng ta sẽ luôn là và chỉ là một sự nối dài, một tiếng vọng lại, một sự tiếp tục, một sự toả sáng của Kinh Thánh, mà đặc biệt là của Phúc Âm”. Thánh Phaolô là người hướng dẫn của chúng ta về điểm này.

Share:

Friday, September 16, 2022

Sự bảo đảm và chương trình của Chúa

Chính xác là trong suốt kỳ hạn thử thách khắc nghiệt của căn bệnh, suốt những năm đầu đảm trách công việc, khi mà sự hiện diện của cha là hết sức cần thiết, thì Thầy Chí Thánh—với toàn thân tỏa sáng—đã hiện ra với cha trong một giấc mơ nhiệm mầu và đã làm cho cha vững tâm: “Đừng sợ! Thầy ở với các con. Từ đây (Nhà Tạm) Thầy sẽ soi sáng. Hãy sống với tâm hồn sám hối.”

Khi Cha Alberione kể lại cho cha linh hướng giấc mơ của mình, vị này đã nói: “Hãy an lòng. Mơ hay không, những lời được nói ra là những lời thánh. Con hãy làm cho những lời ấy trở nên chương trình thực tiễn của đời sống và ánh sáng soi cho chính con và cho tất cả các thành viên của Gia đình Phaolô.” Những lời này―“trọng tâm Thánh Thể” này―tạo nên nền tảng của Gia đình Phaolô, và là “nguồn mạch” từ đó phát sinh mọi sự. Trong tất cả các nguyện đường của dòng Thánh Phaolô, người ta đều thấy những câu chữ này nằm ở gần Nhà Tạm. Việc tôn thờ Thánh Thể là cội rễ của đời sống cầu nguyện cũng như của công việc tông đồ trong mọi dạng thức: “Chính từ nơi đây.”

Những dự án đã lần lượt phát triển, như ngọn lửa bùng cháy, và luôn luôn ở vào những thời điểm xem ra khó khăn nhất. Ngay cả đến cuộc sống của Cha Sáng Lập cũng bị đe dọa vì công việc cá biệt mà cha sắp thực hiện (điều này xảy ra ở Torinô vào năm 1921). Nhưng những sự khó kia dường như lại giúp cho cuộc sống được có thêm những khởi xướng. Cha Alberione và những người con của cha biết rằng mọi sự đều là quà tặng và là công trình của Chúa Giêsu Thánh Thể. Cha luôn giáo huấn cách thức để biện phân những yếu tố nào trong ơn gọi đến từ Thiên Chúa và những yếu tố nào đến từ con người. “Mọi danh dự và vinh quang là của Chúa; mọi khinh bỉ là của chúng ta.” Trên nền tảng của sự khiêm hạ này, công việc bén rễ và phát triển vượt xa những gì đã được hình dung.

Share:

Friday, September 2, 2022

Thiên Chúa luôn đáp lời và ra tay cứu giúp

Từ năm 1914 [những năm đầu của việc thành lập Gia đình Phaolô], từ những chỗ ở đầu tiên―hầu hết là những khu nhà thuê bất đắc dĩ, nghèo hèn, không thoải mái―chúng tôi chuyển đến cơ sở của Nhà tại Alba năm 1920, chẳng bao lâu sau được mở rộng để có thể là chỗ ở cho những thanh thiếu niên gia nhập hội dòng ngày càng đông.

Luôn luôn như thế, mọi sự được khai sinh và lớn lên từ giữa những khó khăn không thể tin nổi. Chính Cha Alberione đã nói về điều này như sau: “Nhiều lúc những nhu cầu cơ bản trở nên khẩn cấp và nghiêm trọng, và mọi hy vọng cũng như sáng kiến của con người đều bế tắc. Chúng ta cầu nguyện và tìm cách bỏ đi những cám dỗ tội lỗi nghịch với đức nghèo khó… Và sau đó, những giải pháp không hề được nghĩ tới lại xuất hiện. Tiền bạc đã đến từ những khoản cho vay ngắn hạn hoặc từ những nhà hảo tâm mới. Mọi thứ khác xảy ra mà tôi không thể nào lý giải được. Năm tháng trôi qua; nhiều người dự đoán là sẽ phá sản, những cáo buộc về rối loạn tâm thần cũng dần tan biến và mọi sự lại có kết cục tốt đẹp dù phải rất cố gắng. Không chủ nợ nào bị mất một xu, và những nhà cung cấp, những thợ nề, những công ty… tất cả vẫn tiếp tục tin cậy chúng ta. Có nhiều nhà hảo tâm đã giúp đỡ nhiều lần! Nhưng thực tế cũng có nhiều chống đối. Cha Giaccardo đã từng nói: ‘Tôi cảm thấy tiếc thay cho những ai cố tình phản đối chúng ta, ngay cả khi họ có niềm tin vững mạnh. Tôi biết một số người trong họ đã bị trừng phạt.’”

Tuy nhiên, Cha Alberione vẫn thường hay trả lời rằng: “Tôi biết có rất nhiều người được phúc lành vì đã gởi những ơn gọi đến cho Thánh Phaolô và đã giúp đỡ chúng ta.”

Bí quyết của thành quả đáng mừng này là gì? Chỉ là đức tin.

Bằng chứng được Chúa cứu

Thiên Chúa luôn đáp lời và ra tay cứu giúp khi ta phải đối mặt với những nỗi lo sợ. Cha Alberione rất can đảm nhưng đồng thời cũng rất lo sợ: “Tôi sợ rằng mình khinh suất nghiêm trọng trong việc tập hợp những người này cho một sứ vụ có nguy cơ chết yểu nếu bỏ cuộc giữa chừng.”

Nhưng Cha Alberione đã không còn do dự nữa sau khi vị linh hướng của cha bảo cha rằng: “Chúa Giêsu sẽ chu cấp và chăm lo tốt hơn cho cha; cha hãy tin tưởng mà tiến bước.”

Lời cầu nguyện của Cha Alberione được Chúa chấp nhận, và cha đã được nghe những lời này “bên trong” tâm hồn mình: “Con có thể sai lầm, nhưng Ta không sai lầm. Mọi ơn kêu gọi đều chỉ phát xuất từ nơi Ta, không phải nơi con. Đó là dấu bề ngoài cho biết Ta ở với Gia đình Phaolô.”

Và Cha Alberione đã tín thác, ngay cả khi chứng bệnh lao phổi đã đe dọa lấy đi tất cả của cha. Để rồi sau đó, cha chỉ còn giữ lại sự khiêm nhường và tin tưởng. Công việc là của Chúa, không phải của cha. Vậy tại sao phải sợ? Và niềm tin của cha không hề lay chuyển.

Share:

BTemplates.com