Thursday, April 28, 2022

Tư tưởng của Cha Alberione — Về Cầu nguyện

  • Những người không đặt cầu nguyện điều trên hết mọi sự không đáng được gọi là tu sĩ và thực sự không là tu sĩ (Ut Perfectus – II, 9).
  • Cầu nguyện trước hết, cầu nguyện trên hết mọi sự, cầu nguyện là sự sống của mọi sự (được trích bởi Lamera in James Alberione: A Marvel of our Times, p. 122).
  • Nghĩa vụ quan trọng và trước hết của con người, của Kitô hữu, tu sĩ, linh mục, là cầu nguyện.

    Không có sự đóng góp nào chúng ta có thể làm cho Hội dòng lớn hơn việc cầu nguyện. Không có công việc nào hữu ích cho chúng ta hơn việc cầu nguyện. Không có công việc nào của linh mục sinh lợi cho Giáo Hội hơn việc cầu nguyện.

    Vì thế, việc cầu nguyện phải là trước hết, trên hết, nó phải là sự sống của tất cả.

    Cám dỗ có thể xuất hiện: Tôi có nhiều việc, quá nhiều việc phải làm. Tuy nhiên, việc quan trọng nhất của các con, nhiệm vụ hàng đầu của linh mục, sự đóng góp chính yếu cho Hội dòng, đó là việc cầu nguyện.

  • Một số người ảo tưởng khi cố gắng bào chữa cho sự bỏ bê cầu nguyện của mình bằng cách nói rằng họ quá bận bịu.

    Đó có phải là lý do chính đáng không? Các con có thấy công việc quá nặng nhọc vì nó không được dẫn trước bằng cầu nguyện? Cầu nguyện làm cho mọi việc khác trở nên dễ dàng.

  • Bận rộn các công việc ư? Nhưng Giáo Hội, Hội dòng, các linh hồn của chúng ta xin ta cầu nguyện – và rồi, ta sẽ làm các việc khác, bao nhiêu có thể.

    Bận rộn các công việc ư? Trước hết là Thiên Chúa, sau đó mới đến con người.

    Bận rộn các công việc ư? Nhưng sức sống cho các công việc của chúng ta là ân sủng. Vì vậy, nếu không cầu nguyện, những gì chúng ta làm đều chết cứng. “Khốn cho việc học, việc tông đồ… nếu vì chúng mà chúng ta bỏ cầu nguyện.

Share:

0 comments:

Post a Comment

BTemplates.com